Tôi là người theo đạo Phật tại sao tôi nên xem xét trở nên Cơ Đốc nhân?
Trả lời: So với Phật giáo, Cơ Đốc giáo có một vài khác biệt đặc trưng đáng được xem xét. Trước hết, trong khi Cơ Đốc giáo và Phật giáo cả hai có trung tâm lịch sử đặc trưng, danh xưng Giê-xu và Phật Thích ca phân biệt với nhau, chỉ có Giê-xu đã từ kẻ chết sống lại. Trong lịch sử, nhiều người là giáo sư khôn ngoan, nhiều người khởi xướng phong trào tôn giáo. Thái tử Tất Đạt Đa theo lịch sử Phật giáo còn gọi là Thích Ca Mâu Ni nổi bật trong số này vì sự khôn ngoan đặc biệt và triết lý sâu sắc của cuộc sống. Chúa Giê-xu cũng nổi bật và Ngài đã khẳng định những sự dạy dỗ thiêng liêng của Ngài bằng những việc thực hành mà chỉ có quyền năng thiên thượng mới có thể vượt qua. Chúa Giê-xu dạy dỗ bằng cách chứng tỏ bởi sự chết và sự sống lại của thân thể Ngài – Sự kiện này ứng nghiệm lời tiên tri của chính Ngài đã phán (Ma-thi-ơ 16:21; 20:18-19; Mác 8:31; Lu-ca 9:22; Giăng 20-21; 1 Cô-rinh-tô 15). Chúa Giê-xu đáng xem xét cách đặc biệt.
Thứ Hai, Kinh Thánh của Cơ Đốc giáo là lịch sử nổi bật đáng xem xét nghiêm túc. Ngay cả người ta có thể nói rằng lịch sử Kinh Thánh quá hấp dẫn mà nghi ngờ Kinh Thánh là nghi ngờ chính lịch sử, vì Kinh Thánh là quyển sách lịch sử có thể xác nhận tất cả điều cổ xưa. Chỉ có Tân Ước là một quyển sách nhiều yếu tố lịch sử có thể xác nhận hơn Cựu Ước (Kinh Thánh tiếng Hê-bơ-rơ). Xin xem dẫn chứng sau:
1. Nhiều bản sao chép bằng tay dành cho Tân Ước, nhiều hơn bất kỳ bản cổ xưa nào khác.
5.000 bản sao bằng tiếng Hi Lạp cổ. 24.000 bản bằng các ngôn ngữ khác. Vô số bản sao chép tay cho phép nghiên cứu căn bản rộng lớn, bởi những điều này mà chúng ta có thể kiểm tra nội dung với những bản khác để xác định nguyên bản.
2. Những bản sao Tân Ước gần với thời đại nguyên bản hơn là bất kỳ bản cổ xưa nào.
Tất cả nguyên bản được viết đương thời (các chứng nhân nhìn thấy) trong thế kỷ thứ I S.C. Và những bản sao chúng ta có được hiện nay vào khoảng 125 S.C. Toàn thể bản sao của Tân Ước xuất hiện vào năm 200 S.C. Tân Ước hoàn chỉnh có khoảng niên đại 250 S.C. Vào lúc đầu tất cả những sách Tân Ước được viết dưới mắt nhân chứng có nghĩa là họ không có thời gian chuyển thành thần thoại hoặc chuyện dân gian. Cộng với những lời công bố lẽ thật của họ là việc chịu trách nhiệm giữ vững bằng hành động tuận đạo và bởi những tín hữu Hội Thánh là những nhân chứng kiểm tra tất cả bằng chứng này.
3. Những văn bản của Tân Ước chính xác hơn bất kỳ văn tự cổ nào khác.
John R.Robinson trong tác phẩm “Trung thực với Thượng Đế” thông báo rằng các văn tự Tân Ước chính xác 99,9% (Chính xác nhất trong số những quyển sách cổ hoàn tất) Bruce Metzger, một chuyên gia về Tân Ước Hi Lạp, đề nghị con số khiêm nhường hơn là 99,5%.
Thứ ba, đạo đức Cơ Đốc giáo có nền tảng vững mạnh hơn Phật giáo, đạo đức Cơ Đốc giáo được sáng lập bởi đặc tính riêng của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời là thân vị và đạo đức. Bản chất của Ngài là thiện vì vậy tất cả những hành động tiếp theo của Ngài thực sự là tốt lành. Bất cứ điều nào tách rời khỏi sự thiện hảo của Ngài là tội lỗi. Tuy nhiên đối với Phật giáo sự thật cơ bản không xem như một cá nhân, nhưng đạo đức đòi hỏi tính chất cá nhân. Để minh họa hãy xem tính chất đạo đức như cục đá. Người ta không đổ lỗi cho cục đá vì đã bị kẻ giết người sử dụng, nó không phải là người để chịu trách nhiệm về những bổn phận đạo đức. Hơn thế nữa bổn phận đạo đức chỉ căn cứ mục đích tội ác qua hành vi phạm tội của người sử dụng cục đá. Phật giáo thiếu khung bổn phận đạo đức để gìn giữ cá nhân. Với Phật giáo nghiệp chướng là cái khung đạo đức, nhưng nghiệp chướng không phải là một chủ thể. Nó tương tự như luật tự nhiên. Phá hủy luật nghiệp chướng không phải là từ bỏ bản chất tội lỗi. Dường như không có sự khác biệt chính yếu nào giữa lầm lỗi (lỗi vô đạo đức) và tội lỗi (Những việc làm chống lại đạo đức).
Hơn nữa nhiều tín đồ Phật giáo quả quyết tính đối ngẫu giữa “Thiện” và “Ác” cuối cùng đã bị phá bỏ. “Thiện” và “Ác” là một phần của thế giới vật chất tri giác. Thế giới ảo huyền của cảm giác thật. Các loại đạo đức không đủ mạnh để dẫn đến sự thuyết phục sự thật cơ bản. Và những cá nhân được khai tâm sẽ thấy thiện ác mờ nhạt trở thành như một. Đến nỗi ý nghĩa vị trí nền tảng của sự thật không phải thiện cũng không phải ác. Và những gì bảo đãm tồn tại của sự thật tối thượng là vẫn đuổi theo điều quan trọng hơn. Những điều làm nền tảng cho cuộc sống là sống đạo đức tốt để đối phó với cuộc sống phi đạo đức mà không cần xem xét phân biệt rõ rệt đạo đức hay sao? Hay là sống thụ động để tránh việc chọn lựa đạo đức càng nhiều càng tốt phải không? Nếu Phật giáo quả quyết thật sự không có cá nhân riêng biệt và sự phân biệt rõ rệt thiện ác trên thực tế là không thật, như vậy Phật giáo không có một nền tảng thật sự cho vấn đề đạo đức. Tuy vậy Cơ Đốc giáo có thể đưa ra hai khía cạnh về tính chất của Đức Chúa Trời như một nhân vật tạo ra đạo đức và cung cấp nền tảng để phân biệt thiện và ác.
Thứ tư, Cơ Đốc giáo có quyền đánh giá cao về “Khát vọng”. Đạo đức Phật giáo hình như có sự khó khăn cốt lõi ở điểm này. Đức Thích Ca Mâu Ni dạy rằng “Dục vọng” hoặc “Gắn bó” là cội nguồn của đau khổ và phải diệt nó đi. Nhưng một vài điều tốt đã được thừa nhận lại đặt nền tảng trên ý nghĩ của khát vọng. Tình yêu chẳng hạn, là sự khao khát tốt đẹp với người khác (Xin xem Giăng 15:13; I Giăng 4:7-12) Người ta không thể yêu thương trừ khi mức độ gắn bó với sự khao khát hạnh phúc cho một ai đó. Trái ngược lại Cơ Đốc giáo dạy rằng khát vọng là tốt lành khi nó được hướng dẫn thích hợp. Thánh Phao Lô khuyên các tín hữu hãy “khao khát những ân tứ lớn hơn” của Đức Thánh Linh (I Cô-rinh-tô 12:31; 14:1)
Trong Thi Thiên chúng ta xem thấy hình ảnh những người thờ phượng Chúa kéo dài lòng khao khát được gần gũi thân mật với Đức Chúa Trời (Thi Thiên 42:1-2; 84) Và đương nhiên Đức Chúa Trời không chỉ đơn giản yêu thương nhưng Ngài là nguồn gốc của tình yêu thương. (I Giăng 4:9; Thi Thiên 136; Giăng 3:16). Sự hi sinh đòi hỏi đầy đủ như là câu thành ngữ “Yêu nhau trái ấu cũng tròn” (Tình yêu và sự chịu đựng).
Thứ năm là câu hỏi “Bạn phải làm gì với tội lỗi của bạn?”. Phật giáo có ít nhất hai ý tưởng về tội. Tội đôi lúc bị hiểu như là sự không biết. Nếu một người không thấy, không hiểu thực tại như lời Phật dạy, người ấy đầy tội. Tuy nhiên trong Phật giáo tội còn có ý nghĩa là một sai lầm về đạo đức. Làm điều gian ác có tính toán, phá hoại tinh thần hay luật của thế gian, hoặc ham muốn những điều xấu xa, những điều này là tội lỗi giống như nhau. Nhưng định nghĩa sau về tội cho thấy những sai lầm đạo đức đòi hỏi phải có sự chuộc tội thật sự. Đâu là căn nguyên của sự chuộc tội. Sự chuộc tội có thể nào gắn bó với qui luật của nghiệp chướng được không? Nghiệp chướng không bị ảnh hưởng bởi tình cảm con người và ngoài phạm vi luân lý. Để quân bình người ta có thể làm nhiều việc thiện nhưng không thể không bao giờ từ bỏ những điều xấu. Nghiệp chướng không cung cấp tình huống nào bởi đó con người sai lầm đạo đức hay có đạo đức. Nếu cá nhân chúng ta phạm tội ai giúp chúng ta chống lại được? Nghiệp chướng không quan tâm theo đường lối hoặc điều gì khác vì nghiệp chướng không phải chủ thể. Sự chuộc tội có thể nào bằng lời cầu nguyện hay cúng tế cho Chư Phật hay Phật tổ được không? Ngay cả nếu như chư Phật có đưa ra sự tha thứ thì dường như tội lỗi vẫn tồn tại không trả thế được. Họ đã tha tội, vì bề ngoài điều đó có thể tha thứ được, không có gì ghê gớm lắm.
Về phương diện khác, Cơ Đốc giáo dường như chỉ có một quan điểm thỏa đáng về tội trong Thần học. Trong Cơ Đốc giáo tội là đạo đức sai lạc. Bắt đầu từ A- Đam một con người được Đức Chúa Trời tạo nên nhưng đã phạm tội. Tội lỗi là thật. Nó tạo thành sự thiếu hụt vô hạn giữa con người và hạnh phúc. Tội lỗi cần bị phán xét nhưng nó không thể được tạo nên lực cân đối bằng số lượng làm nhiều công việc tốt. Nếu một người làm việc tốt gấp mười lần những việc làm xấu. Nhưng họ vẫn còn các việc xấu trong lương tâm. Điều gì xảy ra với những điều xấu vẫn tồn tại này? Phải chăng họ được tha thứ nếu họ không có liên hệ gì đến những điều phạm tội đầu tiên.
Có phải họ sẽ được vào chốn hạnh phúc?
Có chăng chúng chỉ là ảo tưởng đánh lừa theo đó những điều còn lại không có bất cứ vấn đề gì. Không thể chọn lựa điều nào trong những điều này cho thích hợp. Hãy xem xét những điều lừa dối, tội lỗi thật sự giải thích quá rõ cho chúng ta về sự lừa dối. Xem xét về tội lỗi của chúng ta. Khi chúng ta thành thật với chính mình, hết thảy chúng ta đều biết mình có tội. Xem xét về sự tha thứ, đơn giản là sự tha thứ tội không có giá phạt cũng như không gặt nhiều hậu quả mặc dầu chúng ta biết chúng ta phạm tội. Xem xét hạnh phúc, hạnh phúc không phải là điều tốt nếu tội lỗi vẫn giữ lén lút trong lòng. Nó như là những bậc thang của nghiệp chướng để lại với chúng ta, tội lỗi trong lòng khiến hạnh phúc cũng không chịu đựng nỗi. Hoặc nó cũng ngăn trở chúng ta bước vào hạnh phúc trọn vẹn.
Cơ Đốc giáo có lời giải đáp về tội lỗi. Có tội thì bị hình phạt. Nhưng sự hình phạt đã thỏa mãn xong trong công việc Chúa Giê-xu dâng hiến chính thân thể Ngài trên thập tự giá. Đức Chúa Trời đã trở thành người, sống đời sống trọn vẹn và chịu chết, sự chết của Ngài làm cho chúng ta được tha tội. Ngài đã chịu đóng đinh vì cớ chúng ta, Ngài chết thay vì chúng ta, và trả thay tội lỗi của chúng ta. Sau đó Ngài đã sống lại, bảo chứng rằng ngay cả sự chết cũng không thắng được Ngài. Hơn thế nữa Ngài hứa rằng Ngài sẽ ban sự sống phục sinh như vậy đối với những ai đặt niềm tin vào Ngài như là Cứu Chúa duy nhất của mình để được sự sống đời đời (Rô-ma 3:10, 23; 6:23; 8:12; 10:9-10; Ê-phê-sô 2:8-9; Phi-líp 3:21).
Điều này không phải là chủ thuyết “Niềm tin dễ chịu”, có nghĩa là xem Đức Chúa Trời như người quản gia chỉ lau sạch tất cả các lỗi lầm. Đúng hơn đây là một cam kết cho một cuộc sống lâu dài bởi một bản thể mới và một mối tương giao mới với chính Đức Chúa Trời. (Rô-ma 6:1; Ê-phê-sô 2:1-10). Khi một người tin thật sự vào Đức Chúa Trời là Đấng nói về chính Ngài trong Kinh Thánh và thật sự tin Đức Chúa Trời làm những gì Ngài nói trong Kinh Thánh, người nào hoặc anh hay chị đặt niềm tin vào Ngài, đời sống sẽ được thay đối. Bạn không thể cứ ở trong đời sống cũ như vậy một khi bạn đặt niềm tin vào Đức Chúa Trời. Người ta có thể dửng dưng đọc báo khi nhà mình đang cháy không? Có thể thấy rõ căn nhà bốc cháy thúc giục người ta phải thay đổi hành động, dừng ngay việc đọc báo để chạy đi chữa cháy cho ngôi nhà mình.
Chúa Giê Xu là câu trả lời đơn giản trong số nhiều lời giải đáp. Tất cả tôn giáo trên thế giới có mức độ về lẽ thật của họ. Nhưng cơ bản Chúa Giê-xu là giải pháp duy nhất cho điều kiện loài người. Suy ngẫm, làm việc, cầu nguyện – không điều nào trong những điều này làm chúng ta có giá trị của ân tứ vô hạn trong thiên đàng đời đời. Không điều nào trong những điều này làm chúng ta sửa lại được tội lỗi chúng ta đã làm. Chỉ khi nào Đấng Christ trả nợ thay cho tội của chúng ta và chúng ta đặt niềm tin vào Ngài thì sẽ được Cứu rỗi. Chỉ khi ấy tội lỗi mới được khỏa lấp, hi vọng được bảo đảm, và đời sống đầy tràn ý nghĩa sự sống đời đời.
Cuối cùng, chỉ có trong Cơ Đốc giáo chúng ta mới biết chúng ta được cứu. Chúng ta không dựa trên những kinh nghiệm nông cạn. Chúng ta cũng không dựa vào những công việc thiện hay những lôi cuốn nhiệt thành. Chúng ta cũng không đặt niềm tin vào những vị thần thánh để cố gắng “Nương tựa niềm tin để tồn tại”. Chúng ta có một Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật, một niềm tin có nguồn tin cậy lịch sử, một bộ Thánh Kinh do mặc khải của Thượng Đế làm chứng muôn đời và bảo đãm cho chúng ta được ở trong nhà đời đời trên thiên đàng với Thượng Đế.
Như thế điều này có ý nghĩa gì với bạn không? Chúa Giê-xu là sự thật tối thượng! Chúa Giê-xu là sinh tế hoàn toàn cho tội lỗi chúng ta. Đức Chúa Trời ban cho chúng ta sự tha thứ và sự cứu chuộc nếu chúng ta chỉ cần làm việc đơn giản là tiếp nhận món quà của Ngài dành cho chúng ta (Giăng 1:12 “Hễ ai tin nhận Ngài thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con của Thượng Đế.”) Tin Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa có nghĩa là tin Ngài đã chết vì sự sống chúng ta. Chúng ta được làm bạn với Ngài. Nếu bạn đặt niềm tin của bạn vào Chúa Giê-xu như là Cứu Chúa, Ngài sẽ bảo đảm tuyệt đối cho bạn sự sống đời đời trên thiên đàng. Đức Chúa Trời tha thứ tội cho bạn, làm sạch linh hồn bạn, làm mới lại tâm linh của bạn, Ngài sẽ ban cho bạn cuộc sống phong phú trong thế giới này và sự sống đời đời trong thế giới đời sau. Làm thế nào chúng ta có thể từ chối món quà kỳ diệu như thế? Làm sao chúng ta có thể xây lưng lại với Đấng đã hi sinh mạng sống của Ngài làm vật sinh tế vì cớ yêu thương chúng ta?
Nếu bạn còn thiếu tự tin trong niềm tin chính mình. Chúng tôi xin mời bạn hãy cầu nguyện với Đức Chúa Trời như sau: “Xin Thượng Đế giúp con biết điều chân thật. Xin giúp con biết nhận thức những lỗi lầm. Xin giúp con biết con đường thật dẫn đến sự cứu rỗi.” Đức Chúa Trời vui lòng đón nhận lời cầu nguyện của bạn.
Nếu bạn muốn tin nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa, đơn giản hãy nói với Đức Chúa Trời bằng lời nói hoặc trong thinh lặng, hãy nói với Ngài rằng bạn bằng lòng tiếp nhận Chúa Giê-xu như là món quà cứu chuộc cho đời sống bạn. Nếu bạn muốn cầu nguyện hãy nói theo cách hướng dẫn như sau: “Thưa Chúa tôi cảm ơn Ngài đã dành tình yêu cho tôi. Tôi cảm ơn Ngài vì sự hi sinh của Ngài đã dành cho tôi. Cảm ơn Chúa vì đã ban cho tôi sự tha thứ và sự cứu rỗi. Tôi bằng lòng tiếp nhận Chúa Giê-xu là món quà cứu rỗi dành cho tôi. Tôi tin Chúa Giê-xu là Cứu Chúa của tôi.” A-men!
bấy lâu nay con không biết Ngài, không thờ phượng Ngài và hôm nay con biết con là người có tội, cảm ơn CHÚA đã yêu con, chết trên thập tự giá để chuộc tội cho con. Giờ đây con tuyên bố con tin nhận CHÚA làm cứu Chúa của cuộc đời con, xin ghi tên con vào sổ sự sống đời đời con cảm ơn Chúa, con cầu nguyện nhân danh chúa Giê-xu Christ Amen!
LIÊN HỆ NHÀ THỜ