Nếu Không Có Thượng Đế P2

Thật ra chưa hề có ai sống đúng, sống chân thật với niềm tin “không có Thượng Đế”.

Ai cũng muốn chứng minh đời mình có giá trị, cuộc sống mình có ý nghĩa, có mục đích vì ai cũng muốn mình hạnh phúc. Thế nhưng khi tìm kiếm những điều này thì họ đã mâu thuẫn với niềm tin “không có Thượng Đế”, mọi sự chỉ là ngẫu nhiên kia mà!

Bạn có biết vì sao người ta luôn cố gắng chứng tỏ mình tài giỏi, mình thành công, mình đẹp…? Và nếu được thì còn hơn người khác nữa. Vì sao người ta cảm thấy khốn khổ khi không được người khác yêu thương, khen ngợi? Vì sao con người lại sợ cô đơn, sợ bệnh tật, sợ lừa dối, sợ chết…? Vì sao người ta cố gắng sống thiện lành để đức lại cho con cháu? Vì thật ra người ta không thể sống đúng với quan niệm rằng mình chỉ như con giun con dế, một sản phẩm của ngẫu nhiên tình cờ và rồi một ngày nào đó không còn là gì cả.

Tại sao người ta lên án chiến tranh, chế độ nô lệ, sự phân biệt chủng tộc, kỳ thị giai cấp? Tại sao người ta lên án sự lừa dối, phản bội, độc tài, độc đoán? Tại sao chấp nhận lấy chuột, thỏ làm vật thí nghiệm mà lại lên án khi đem người làm vật thí nghiệm? Tại sao người ta không chịu ngồi yên khi Đức Quốc Xã giết hàng triệu người Do Thái, khi Pôn-pốt tiêu diệt hàng triệu đồng bào của ông ta? Vì con người không thể sống thành thật với quan niệm cho rằng giá trị con người chỉ là kết quả của sự tác hợp vô tri giữa ngẫu nhiên và nhu cầu. Người ta không thể sống thành thật với quan niệm cho rằng vấn đề thiện ác, đạo đức chỉ là sở thích cá nhân… Nhưng như vậy là đã mâu thuẫn, là đã phản bác điều họ vẫn tin “không có Thượng Đế” mất rồi!

Tại sao lại phải cố gắng đấu tranh cho quyền bình đẳng của phụ nữ? Thiên nhiên thế nào cũng đúng cả mà, phụ nữ có khác gì một con gà mái hay một con dê cái? Có ai sống nỗi với quan niệm như vậy không?!

Tại sao chính những người vô thần, những người tuyên bố “không có Thượng Đế” lại lên án những kẻ tư kỷ chỉ biết hưởng thụ vui chơi? Tại sao họ lại ca ngợi những người biết dốc lòng cho thế hệ mai sau? Vì tự thâm tâm họ hiểu điều họ nói – chết là hết – là không đúng. Con người chết chưa phải là hết, không thể nào kết cuộc những năm tháng sống trên đời, dù gian ác hay thiện lành, rồi chỉ là một nấm mồ, không còn gì sau đó nữa. Không thể thế được. Không đúng thế.
Tại sao lại phải nỗ lực giáo dục trẻ thơ biết tôn trọng người khác, biết lễ nghĩa hiếu kính…? Xin bạn cho biết vì sao.

Trong một thế giới mà công lý con người luôn luôn thay đổi, chỉ có tính tương đối và thường lầm lẫn, bạn có thể sống nổi với quan niệm rằng sự tàn ác, gian dối của con người rồi sẽ qua đi mà không hề bị trừng phạt, cũng như không có sự ban thưởng cho người ngay lành? Hồng y Newman, nhà thần học người Anh, nói rằng: “Nếu tôi tin rằng mọi điều ác và bất công trên đời này qua suốt cả lịch sử không được trình ra trước mặt Thượng Đế ở đời sau thì thà tôi làm người điên còn hơn”.

Trong sinh hoạt thực tế hằng ngày, con người đã tự kiểm chứng rằng niềm tin “không có Thượng Đế” là sai lầm, không thể chấp nhận. Khi cố tình không muốn nói đến Thượng Đế thì người ta lại phải tìm cái khác để thay thế. Zeldovich và Novikov, hai nhà vật lý tên tuổi người Nga, khi quan sát tính chất vũ trụ đã đặt câu hỏi tại sao ‘thiên nhiên’ đã tạo dựng vũ trụ như thế này mà không như thế khác. Ngôn ngữ này thật khó tin, nhất là đối với các nhà khoa học Mác-xít vốn được coi là vô thần. ‘Thiên nhiên’ đã trở thành một cái gì thay thế Thượng Đế, thực hiện vai trò và chức năng của Thượng Đế. Trong tác phẩm ‘Nguồn gốc của mã di truyền’ Francis Crick đã viết hoa chữ Thiên Nhiên, ở những chỗ khác ông nói đến sự đào thải thiên nhiên là khéo léo và biết suy nghĩ. Đối với Carl Sagan chữ Cosmos (vũ trụ) luôn được viết hoa và cho thấy vũ trụ đóng vai trò thay thế Thượng Đế. Còn rất nhiều người dầu nói rằng không tin Thượng Đế nhưng họ lại đưa vào cái thay thế Thượng Đế, bởi vì họ không thể sống trong một vũ trụ mà mọi thứ đều là kết quả ngẫu nhiên của các lực phi thân vị.

Thế giới quan vô thần không thể hội đủ điều kiện để sống cuộc đời hạnh phúc. Không ai có thể sống với niềm tin ‘không có Thượng Đế’ vì cuộc đời từ chối Thượng Đế không có ý nghĩa, không có mục đích, không có giá trị. Khi chối từ Thượng Đế người ta nghĩ rằng mình được ‘giải phóng khỏi áp bức’ để sống tuỳ ý mình thích; nhưng thực tế cho thấy khi gạt bỏ Thượng Đế, con người đã tự phủ nhận chính mình.

Từ đầu đến giờ tôi đã đặt chữ NẾU ‘Nếu không có Thượng Đế’. Tại sao lại nếu? Chỉ vì để dễ thấy sự phi lý của niềm tin ‘không có Thượng Đế’.

Đúng ra chúng ta không cần phải nói NẾU như thế, vì chứng cứ hiển nhiên nhất cho sự hiện hữu của Thượng Đế ấy là chính Ngài đã ‘lên tiếng’, đã tự bày tỏ cho chúng ta.

Thượng Đế đã tự bày tỏ cho chúng ta bằng nhiều cách: qua sự kỳ diệu, trật tự của thiên nhiên, vũ trụ; trong lương tâm của mỗi người; trong những vấn đề đạo đức thiện ác; quy luật nhân quả… Dưới đây, tôi chỉ nêu ba cách bày tỏ mà con người có thể nhận biết Thượng Đế rõ ràng nhất.

Cách thứ nhất Thượng Đế tự bày tỏ đó là Ngài đã gởi bức thư cho loài người. Bức thư ấy chính là Kinh Thánh

Kinh Thánh là bộ sách được Thượng Đế hướng dẫn một số người tin thờ Ngài viết ra cách kỳ diệu.

Chính Kinh Thánh được gọi là Lời của Thượng Đế. Đã có đến hơn hai ngàn câu “Thượng Đế phán”. Chẳng những do lời tự xưng mà Kinh Thánh còn rất nhiều bằng chứng hiển nhiên bày tỏ Thượng Đế là tác giả tối hậu.

Sự thống nhất toàn bộ Kinh Thánh là điều kỳ diệu. Có hơn 40 trước giả khác nhau, xuất thân từ những giai tầng khác nhau, viết ra trên ba đại lục Á Châu, Phi Châu và Âu Châu, bằng ba ngôn ngữ khác nhau (Hy Bá Lai, A-ram, Hy văn). Kinh Thánh được viết trong khoảng thời gian 1500 năm, nhưng lại là một toàn khối thống nhất, hài hoà trọn vẹn. Người ta không thể giải thích được là do trùng hợp ngẫu nhiên hay có sự thông đồng với nhau mà chỉ có thể hiểu bởi quyền tể trị của Thượng Đế, Ngài đã hướng dẫn các trước giả và tập hợp các sách lại thành một bộ thống nhất.

Có nhiều lý do khác như lời chứng của Sử học cho thấy biết bao lời tiên tri trong Kinh Thánh đã được ứng nghiệm từng chi tiết; của Khảo Cổ học; và của hàng triệu đời sống qua các thời đại đã được biến cải bởi Kinh Thánh. Một điều đáng chú ý là không có một cuốn sách nào có nhiều kẻ thù như Kinh Thánh. Rất nhiều vua chúa, các bậc cầm quyền đã muốn tiêu huỷ Kinh Thánh nhưng tất cả những thế lực, những con người đó đều qua đi, còn Kinh Thánh vẫn y nguyên và càng ngày càng lan tràn mạnh hơn. Đó là cuốn sách được dịch ra nhiều thứ tiếng nhất, và đã được in ra nhiều nhất trên thế giới ngày nay.

Trong khuôn khổ nhỏ bé của tập sách này tôi không thể đi vào chi tiết, nhưng có lẽ cách tốt nhất để xác minh Kinh Thánh là Lời Thượng Đế xin bạn hãy đọc Kinh Thánh. Kinh Thánh sẽ cho bạn biết Thượng Đế hiện hữu, Ngài yêu thương con người, dù tội lỗi đã làm con người xa cách Thượng Đế, Kinh Thánh có câu trả lời rõ ràng cho quá khứ, hiện tại và tương lai của đời bạn. Ngài có chương trình để cứu rỗi và giải quyết những bế tắc, để giải phóng bạn khỏi tình trạng khốn cùng. Hãy đọc Kinh Thánh rồi bạn sẽ rõ đó chính là bức thư của Thượng Đế.

Còn Tiếp

TÔI MUỐN TIN CHÚA