Con người từ đâu đến?
Muốn khám phá con người từ đâu đến, trước hết ta thử hỏi con người có thể tự nhiên có được chăng? Chẳng bao giờ có được. Vì mọi người đều có cha mẹ sinh đẻ.
Trên cha mẹ có ông bà, có tổ tiên, trên tổ tiên phải có thủy tổ, trên thủy tổ chắc phải có nguồn gốc dựng nên. Bởi thân thể con người cho đến tinh thần nữa, đều có tính cách cùng những nguyên tố có sự tạo dựng.
Sơ đồ cuộc đời của một người hiện nay
Thân thể của con người là kỳ quan bậc nhất của cả vũ trụ. Thật vậy, trong đó có sự sắp đặt khéo léo nhất, có sự tổ chức chu đáo nhất; có những máy móc tinh vi nhất. Có những kỳ công tinh xảo nhất. Xem như cặp mắt người, trên thì có lông mày để trang điểm mắt, mà cũng để ngăn mồ hôi trán có thể chảy xuống làm hại mắt. Chung quanh mắt có những lông mi che đỡ bụi bặm.
Trong mắt lại có một thứ nước để rửa sạch mắt, lỡ khi có bụi bặm nhỏ bám vào làm hại mắt. Nước ấy chảy ra rửa mắt, nhờ vậy mà mắt người mới được giữ vẹn. Phía trong mắt lại có mười lớp ánh vật nên hình, lớp thứ chín có hằng triệu triệu những dây thần kinh đường dọc ngang như màng lưới; nhờ đó mà nó chiếu thấu những sự vật ở bên ngoài vào.
Những hình ảnh của sự vật mà ta ghi nhớ là nhờ con mắt của ta nó đã chụp hình rồi. Mắt người là cái máy chụp ảnh tối tân nhất và chưa có cái máy chụp ảnh nào ghi rõ sự vật sáng cũng như tối bằng mắt người. Ngoài ra các cơ thể khác còn biết bao sự sắp đặt tài tình.
Song nói cách đại khái thì toàn thân của con người có quy mô như trong một quốc gia: có quốc trưởng, có bộ trưởng cùng các cơ quan lãnh đạo các ngành, có tình báo và quân đội quốc gia.
Ồ! khéo léo biết bao, tài tình biết bao; ý nghĩa biết bao! Sự sắp đặt dường ấy làm sao gọi là tự nhiên được? Vì đã có sự sắp đặt thì buộc phải có một ý chí, một trí khôn để sắp đặt! Thật rành rành có sự tạo dựng rõ ràng! Nhưng ai đã tạo dựng con người?
Ai tạo dựng ra con người?
Người đã tạo dựng con người lẽ dĩ nhiên cũng là Đấng đã tạo dựng cõi trời đất vạn vật. Đấng ấy không có thể xác như con người, mà là một Đấng thần linh thiêng liêng; toàn tri, toàn năng, khôn ngoan vô cùng, phép tắc vô cùng. Đấng ấy chúng ta phải gọi Ngài là Thượng Đế hay là Đức Chúa Trời vậy.
Đức Chúa Trời là Đấng Thiêng liêng vô hình, loài người không thể lấy mắt xác thịt xem mà thấy Ngài đặng. Tuy nhiên, nếu ta định thần lấy lương tri, lương năng mà suy gẫm cõi trời đất vạn vật thì có thể biết được về Ngài, vì trời đất vạn vật đều là những sự vật bằng vật chất, có hình thể, có trật tự. Theo khoa học thực nghiệm và triết lý chân chính thì sự vật như thế buộc phải có người tạo dựng nên, ý chí sáng tạo.
Không cần phải nhờ đến khoa học, triết học hay triết lý, con người từ ngàn xưa đã biết có Đức Chúa Trời rồi. Xem ngạn ngữ của các nước đông, tây, kim, cổ thì ta hiểu rõ điều ấy. Ngạn ngữ nước ta cũng có những câu:
“Trời sinh ra đã làm người,
Hay ăn, hay nói, hay cười, hay chơi.
Trời sinh Hùm chẳng có vây,
Hùm mà có cánh, Hùm bay lên trời.
Trời nào có phụ ai đâu,
Hay làm thì giàu, có chí thì nên.
Làm ơn thì hẳn nên ơn,
Trời nào phụ kẻ có nhơn bao giờ.”
Việc biết có một Ông Trời, tức là Đức Chúa Trời vốn là điều mà Đức Chúa Trời đã ban cho loài người, tự nhiên có thể biết về Ngài vậy. Nhưng nếu muốn biết về Đức Chúa Trời một cách thấu đáo, chúng ta không thể nhờ ở sự vật và trí khôn hữu hạn của chúng ta mà khám phá cho tường tận được, mà phải nhờ đến sự mặc khải của Đức Chúa Trời.
Xưa Đức Chúa Trời đã dùng các tiên tri người Do Thái, bày tỏ đạo lý cùng chính mình Ngài ra cho loài người, trong một bộ sách gọi là Kinh Thánh, và duy chỉ có Kinh Thánh cho chúng ta biết được lẽ thật về công cuộc sáng tạo cõi trời đất vạn vật của Đức Chúa Trời.
Kinh Thánh chép về sự dựng nên loài người rằng: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn lên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh”- Sáng 2:7. Như vậy loài người có là bởi Đức Chúa Trời đã dựng nên, Ngài dựng lên cách trực tiếp và hà sanh khí vào lỗ mũi để con người nên loài sanh linh, và bởi có sanh linh ấy con người khôn ngoan hiểu biết khác hẳn loài vật.
Kinh Thánh chép: “Đức Chúa Trời phán rằng: chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và tượng ta; Đặng quản trị các loài cá biển, loài chim trên trời, loài súc vật, loài côn trùng bò trên mặt đất và trên khắp cả đất” – Sáng 1:26. Suy nghiệm câu Kinh Thánh này ta thấy giá trị và địa vị của con người quan trọng trong công cuộc tạo hóa là dường nào.
Vậy con người có thể gọi là chúa của vạn vật, và là hình ảnh của Thượng Đế ở giữa cai quản tạo vật. Hình ảnh của Thượng Đế tức là con của Thượng Đế, dĩ nhiên con người phải có bổn phận với Đấng tạo hóa của mình.
Không có bổn phận đối với cha mẹ là đứa con bất hiếu. Không có bổn phận đối với quốc gia là người dân phản nghịch. Không có bổn phận đối với kẻ mà mình chịu ơn là người vô ơn bội nghĩa. Nên không có bổn phận đối với Đức Chúa Trời là một tội rất lớn của loài người. Và do đó đã đưa con người đến biết bao tội lỗi tối tăm ghê gớm khác nữa.
Ngày nay, đã là con người thì đều có tội. Mọi người đều có tội. Kinh Thánh cũng xác nhận rằng: “Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” – Rô-ma 3:23. Tội lỗi đã làm cho con người điêu đứng, đã gây nên biết bao cảnh tang thương bi đát cho cá nhân, gia đình, xã hội cả thế giới. Tội lỗi cũng ngăn cản những phươc hạnh mà Đức Chúa Trời muốn ban cho loài người, mà còn khiến Đức Chúa Trời từ ái phải đoán phạt loài người trong đời này và đời sau.
Bởi tội lỗi nên đất sanh ra chông gai và cây tật lê, và con người phải làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, đến cuối cùng của tội lỗi là linh hồn con người phải đi vào cõi địa ngục để chịu sự hình phạt đời đời. Vì tiền công của tội lỗi là sự chết. Sự chết về phần xác và sự chết về phần hồn nữa. Ôi! Nguy khốn thay, đau đớn thay. Nhưng còn có phương thế nào cứu con người ra khỏi cái cảnh bể khổ trầm luân đó chăng? Còn có phương thế gì chăng?
Cảm tạ Đức Chúa Trời, bởi tình thương lớn lao của Ngài đối với loài người mà Ngài đã dựng nên theo ảnh tượng của Ngài còn lớn hơn là cha mẹ thương con, nên Ngài đã lập ra một phương pháp giải thoát con người.
Phương pháp ấy là gì? Phương pháp ấy chỉ gồm trong một chữ Giê-xu mà thôi. Giê-xu có nghĩa là Đấng Cứu Thế. Hiện thời các dân tộc trên mặt đất này đều nghe đến danh của Ngài, và nghe nói đến danh Giê-xu thì ai nấy đều hiểu rằng đó là danh của một Đấng hay là một người đã chết trên cây thập tự.
Dầu có tin nhận Ngài hay không, loài người ngày nay đều phải thừa nhận rằng: Ngài là trung tâm của cõi lịch sử thế giới. Những giấy tờ, thơ từ, khế ước, hiệp ước, cho đến thẻ căn cước, thẻ chứng minh nhân dân của mọi người. Nếu không có niên hiệu của Ngài thì trở nên vô giá trị.
Tại sao Chúa Giê-xu trở nên trung tâm lịch sử của nhân loại?
Vì Ngài vốn là ngôi Chúa Con trong Đức Chúa Trời đã hiện thân xác thịt và đã chịu chết trên Thập Tự Giá làm của lễ chuột tội cho loài người. Ngài đã giáng sanh đến trần gian tại nước Do Thái, ra đời do một nữ đồng trinh chịu thai bởi Đức Thánh Linh. Ngài sống trong một gia đình bần hàn. Đời sống Ngài trong thế gian là một đời sống trong sạch và trọn vẹn .
Đến lúc 30 tuổi, Ngài thi hành chức vụ giảng tin lành về nước Đức Chúa Trời. Trong mỗi lời nói của Ngài đều chứa đựng chân lý cùng sự dạy dỗ. Ngài làm nhiều phép lạ chữa lành các thứ bệnh, khiến kẻ bại được lành, kẻ phung được sạch, kẻ què được đi, kẻ câm được nói, kẻ điếc được nghe, kẻ mù được sáng, kẻ chết được sống lại…
Nhưng cuối cùng Ngài phải chịu chết trên Thập tự giá do chính quyền Do Thái. Vì đó là ý định của Ngài phải chịu chết như vậy để chuộc tội cho loài người theo luật công bình của Đức Chúa Trời, hầu cho những ai tin theo Ngài thì được Ngài tha tội linh hồn sẽ nhận được sự cứu rỗi.
Sau khi Ngài chết, xác Ngài được an táng trong hầm mộ. Nhưng sau ba thì Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại. Sau khi sống lại, thì Ngài còn ở thế gian 40 ngày, dạy bảo thêm cho các môn đồ nhiều điều rồi thăng thiên.
Chúa Giê-xu Chúa Cứu Thế mà Đức Chúa Trời đã ban cho thế gian để loài người nhờ Ngài mà được giải thoát khỏi tội lỗi, giải thoát các cảnh bể khổ, trầm luân, hư mất ngày sau.
Kinh Thánh dạy rằng: “Đức Chúa Trời bày tỏ lòng yêu thương của Ngài đối với chúng ta, đang khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết” – Rô-ma 5:8
“Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy, không bị hư mất mà được sự sống đời đời” – Giăng 3:16
Nếu bạn thật lòng muốn tiếp nhận Chúa Giê-xu là Con Đường Cứu Rỗi cho cuộc đời của bạn, mời bạn dâng lên Chúa lời cầu nguyện theo những lời hướng dẫn sau đây với tấm lòng chân thành của bạn. Hãy xem những lời sau như một lời trò chuyện thân tình cùng Cha Thiên Thượng:
“Kính lạy Chúa Cứu Thế Giê-xu, con biết con là người có tội. Xin Chúa tha tội cho con. Con tin cậy Chúa là Đấng duy nhất có quyền cứu rỗi linh hồn con. Con cám ơn Chúa đã chịu chết đền tội cho con. Ngài cũng đã sống lại để ban sự sống vĩnh cửu cho con. Giờ đây con xin mở rộng tâm hồn tiếp nhận Ngài làm chủ của đời con. Xin Chúa đổi mới lòng con và dìu dắt con trên bước đường theo Chúa. Con xin thành kính tạ ơn Chúa và cầu xin trong Danh Chúa Cứu Thế Giê-xu. A-men.”
Xin hoan nghênh và chúc mừng bạn đã gia nhập gia đình của Chúa Cứu Thế Giê-xu. Bạn cũng hãy mạnh dạn tìm ngay một Hội Thánh Tin Lành gần nơi ở của mình để được hướng dẫn thêm về Chúa và cùng anh em thờ phượng Chúa.
bấy lâu nay con không biết Ngài, không thờ phượng Ngài và hôm nay con biết con là người có tội, cảm ơn CHÚA đã yêu con, chết trên thập tự giá để chuộc tội cho con. Giờ đây con tuyên bố con tin nhận CHÚA làm cứu Chúa của cuộc đời con, xin ghi tên con vào sổ sự sống đời đời con cảm ơn Chúa, con cầu nguyện nhân danh chúa Giê-xu Christ Amen!
LIÊN HỆ NHÀ THỜ