Thuyết Luân Hồi – Chân Giả Luận (Phần 14)

Thuyết Luân Hồi – Chân Giả Luận (Phần 14)

Con dã nhân là loài thú chạy; con anh vũ là loài chim bay. Loài vật không thể sánh với loài người được, vì chúng khác nhau như trời với vực. Có câu rằng: “Thiên sinh vạn vật, duy nhân tối linh.” Thế mà giáo lý nhà Phật lại đề xướng thuyết luân hồi, thật không hợp lý.

Đức Chúa Trời đã lấy đất tạo ra loài người; Ngài hà sinh khí vào lỗ mũi và người trở nên một loài sinh linh, tức là có linh hồn. Từ đó trở đi, loài người theo quy luật thiên nhiên: cha mẹ sinh con, con sinh cháu, có thể xác và linh hồn. Khi lìa trần, thể xác tan ra thành tro bụi, còn linh hồn thì trường tồn và phải ứng hầu trước Đấng Tạo Hóa để nhận chịu sự thưởng, phạt đời đời. Loài vật không như thế, vì chúng không có linh hồn, nên sau khi chết, thể xác tan rã, giác hồn cũng tiêu tan chứ không có việc đầu thai hay chuyển kiếp của loài vật.

Vả lại, Đức Chúa Trời đã định cho muôn vật, loài nào sinh sản theo loài ấy. Ngài cũng chúc phúc cho loài người sinh sản thêm nhiều đầy dẫy trên đất. Như thế đó, không thể nào có việc luân hồi, chuyển kiếp được.

Nhà Phật còn dạy: “Một người lành khi chết đi sẽ được đầu thai làm người, còn kẻ ác phải sinh lại làm súc vật.” Như vậy, theo lập luận này, e rằng trong vòng 100 năm, chắc loài người không còn tồn tại trên đất này nữa vì trên thế gian người hiền lành lương thiện thì ít, mà người ác thì đầy dẫy! Nhà Phật cũng nói: “Đời này ăn bốn lạng thịt, kiếp sau phải đền thịt nửa cân.”

Trên đời này, có ít người không ăn thịt, còn người ăn thịt thì nhiều, và trong đời đã ăn không biết bao nhiêu là thịt. Nếu phải trả nợ ăn thịt, thì họ phải trả đến kiếp nào mới xong? Các thánh hiền đời xưa cũng đã ăn thịt, như vậy họ phải đầu thai làm súc vật để trả nợ hay sao? Nếu như vậy, chắc hẳn loài người phải bị tuyệt diệt!

Có người hỏi: Nếu không có luân hồi, thì tại sao có kẻ giàu, người nghèo, kẻ sang, người hèn.

Đáp: Chúng ta phải biết rằng, trong xã hội mỗi người đều có một hoàn cảnh, thân phận khác nhau. Ông Mạnh Tử có nói: “Không có người làm quan, lấy ai cai trị người làm ruộng? Không có người làm ruộng, lấy ai nuôi người làm quan?” Đó là ý nghĩa thường tình trong thiên hạ, không quan hệ gì đến việc luân hồi. Người nào tin cậy Cứu Chúa, làm điều thiện, dù gặp hoàn cảnh nghèo hèn, nhưng linh hồn vẫn được lên Thiên Đàng.

Người nào nghịch mạng Chúa, làm điều hung ác, dù được sống trong cảnh phú quý giàu sang, nhưng sau khi chết linh hồn phải sa vào hỏa ngục. Sự giàu sang hay nghèo hèn trong đời tạm này có chi đáng trọng, đáng khinh? Chúng tôi mong rằng một khi biết được cội rễ của loài người và muôn vật, thì quý vị sẽ không bị thuyết luân hồi làm sai lạc nữa.

 

TÔI MUỐN TIN CHÚA

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *