Sự Công Bình Của Đức Chúa Trời – Chân Giả Luận (Phần 38)
Hỏi: Các ông nói Đức Chúa Trời rất công bình, cứ làm việc lành thì được thưởng, làm điều ác thì chịu phạt; nhưng tại sao có những người lương thiện lại ở trong hoàn cảnh khổ sở, kẻ hung ác thì sống trong sung sướng? Như thế sự công bình của Đức Chúa Trời ở đâu?
Đáp: Làm lành được thưởng, làm ác phải chịu phạt, đó là điều chắc chắn, không còn gì để nghi ngờ. Kinh Thi có chép rằng: “Noi lành thì được lành, theo nghịch thì mắc dữ, như bóng và vong.” Và cũng nói: “Đạo Trời xuống phước cho kẻ lành, xuống họa cho kẻ dữ.” Luật thưởng việc thiện, phạt điều ác thời nào cũng như thế, không hề thay đổi. Nhưng chúng ta cũng phải biết rằng Đức Chúa Trời giáng họa không phải chỉ trong đời này mà còn hình phạt ở đời sau nữa.
Vả lại, chúng ta không thể nhận biết một cách tuyệt đối điều gì gọi là thiện. Thiện thật tức là không vi phạm bất cứ một điều răn nào của Chúa; từ tư tưởng cho đến lời nói, hành động đều tuân phục hoàn toàn ý chỉ của Chúa. Nếu có một chút gì không hợp thì chưa phải là thiện. Vì vậy, có những việc chúng ta nhận thấy là thiện, nhưng đối với Đức Chúa Trời thì lại là ác, vì Ngài thấy được tận đáy lòng của chúng ta. Chúng ta đã không có khả năng nhận biết chính xác được thiện và ác, thì sao chúng ta có thể phán đoán được việc thưởng ấy, phạt ấy là đúng hay sai?
Và cũng còn điều này nữa: Thế gian này chỉ là cõi tạm, vì thế vinh hoa, phú quý, hoạn nạn và bần cùng trên đời cũng chỉ là tạm chứ chưa hẳn là phúc hay họa thật; phúc thật và họa thật chỉ có sau khi linh hồn rời khỏi thân xác. Có người gian ác, nhưng cũng làm được một vài việc thiện; Đức Chúa Trời mang vinh hoa, phú quý, là phúc tạm của đời này mà ban cho, để tưởng thưởng những việc thiện ấy. Chỉ đến lúc người ấy lìa trần, Ngài mới lấy hình phạt đời đời nơi hỏa ngục mà báo trả cho những việc ác mà người ấy đã làm.
Còn những người tin theo Chúa, tuy sống đời sống chân chính, hiền lành, nhưng cũng khó tránh khỏi vấp phạm đôi chút tội lỗi. Chúa lấy hoạn nạn, bần cùng là họa tạm của đời này mà trừng phạt cho chút tội lỗi ấy để người tỉnh ngộ. Sau khi người ấy lìa trần Chúa mới mang phúc thật đời đời nơi Thiên đàng mà ban cho để thưởng cho người. Như vậy, không phải là Đức Chúa Trời rất công bình hay sao? Vì thế cho nên mói có chuyện người ác sống trên dương thế lại hưởng sung sướng, vì đến khi lìa trần họ mới phải chịu khổ hình nơi hỏa ngục. Do đó mà có những người theo Chúa đã phải cam chịu khổ nạn nơi dương thế để khi chết sẽ được hưởng phúc vô tận.
Người đời không thông suốt lý lẽ thưởng, phạt như thế nào, không biết thế nào là phúc thật, họa thật nên oán trách Đức Chúa Trời không công bình. Nhưng chúng ta nên biết: Ngọc có dồi mài mới nên của quý, người có cùng khốn, vất vả mới tìm đến Đức Chúa Trời và tin nhận Chúa Cứu Thế Giê-xu để được hưởng phúc trọn vẹn nơi Thiên Quốc. Có thể như người bất tài mà muốn nên danh phận hay sao?
Chúng tôi là những môn đệ thật của Chúa Giê-xu. Lúc còn sống trên dương thế thì chúng tôi lo việc rao truyền đạo thật. Mặc dù bị bắt bớ, vu cáo, khổ sở muôn điều, nhưng chúng tôi vẫn quyết tâm nhịn nhục cho đến ngày cuối cùng, hầu mong hưởng được phúc thật mãi mãi nơi Thiên Đàng.
bấy lâu nay con không biết Ngài, không thờ phượng Ngài và hôm nay con biết con là người có tội, cảm ơn CHÚA đã yêu con, chết trên thập tự giá để chuộc tội cho con. Giờ đây con tuyên bố con tin nhận CHÚA làm cứu Chúa của cuộc đời con, xin ghi tên con vào sổ sự sống đời đời con cảm ơn Chúa, con cầu nguyện nhân danh chúa Giê-xu Christ Amen!
LIÊN HỆ NHÀ THỜ