Con Đường Kỳ Diệu

Từ rất xa xưa, Thượng Đế là Đấng đã tạo dựng nên vũ trụ, các ngôi sao, trái đất và hai con người đầu tiên (A-đam và Ê-va). Thượng Đế đưa họ vào sống trong một khu vườn xinh đẹp nhưng họ phải tuân theo một mệnh lệnh của Ngài đó là không được ăn trái của một cây trong vườn. Nhưng hai tổ phụ đầu tiên của chúng ta đã quyết định không vâng lời Thượng Đế, kết quả là họ đã mang bệnh tật, đau khổ, bất công, chiến tranh…và sự chết vào thế giới này. Tuy nhiên, cũng vào khoảng thời gian đó, Thượng Đế đã hứa với những con người đầu tiên này rằng sẽ có một ngày, Ngài sẽ ban một Đấng Cứu Thế để giúp phục hồi mối quan hệ giữa con người với Ngài. Nếu họ tin vào lời hứa của Thượng Đế thì họ sẽ được cứu.

Tuy nhiên, trải qua vài thế hệ, con cháu của người nam và người nữ đầu tiên này bắt đầu nổi loạn với Thượng Đế đến nỗi Ngài phải quyết định hủy diệt loài người bằng một trận đại hồng thủy, trừ một gia đình là gia đình của Nô-ê. Thượng Đế đã hạ lệnh cho Nô-ê và con cháu ông định cư khắp mặt đất. Tuy nhiên, họ đã phớt lờ mệnh lệnh của Thượng Đế và định cư ở Ba-by-lôn thuộc I-rắc cổ đại. Ở đó, họ quyết tâm “làm cho rạng danh mình vì họ sợ sẽ bị tản lạc khắp mặt đất”

Vào thời điểm đó, mọi người nói cùng một ngôn ngữ nhưng vì sự bất tuân của họ nên Thượng Đế đã can thiệp và làm cho ngôn ngữ của họ lộn xộn để họ không còn hiểu nhau được nữa. Cuộc sống và công việc của họ ngày càng trở nên khó khăn và vì vậy những ai tìm thấy có người nào nói cùng một ngôn ngữ đã tìm đến với nhau và người ta bắt đầu sống tản ra khắp mặt đất. Dầu vậy, họ vẫn đi theo ý riêng và không quan tâm đến việc nhận biết Thượng Đế.

Con người bắt đầu tạo ra những tôn giáo cho riêng mình

Mặc dù tổ tiên của chúng ta là những người nhận biết Thượng Đế một cách cá nhân nhưng sự hiểu biết đó đã mất dần theo thời gian. Con người bắt đầu tạo ra những tôn giáo cho mình. Một vài người nghĩ rằng con người cũng giống như loài vật nhưng cải tiến hơn. Một vài người khác lại nghĩ rằng tổ tiên của loài người là các “vị thần”. Những người khác lại cho rằng vũ trụ luôn luôn tồn tại và đưa ra những nguyên tắc sống về mặt đạo đức nhằm tránh đi những đề tài liên quan đến Thượng Đế. Con người bắt đầu thờ phượng cây cỏ, sông suối, tổ tiên, mặt trời, mặt trăng. Một vài người khác lại nói rằng mọi người đều là Thượng Đế. Sự nhận biết về lời hứa khi xưa và về con đường kỳ diệu đưa loài người quay về với Thượng Đế đã bị mai một.

Lời hứa đặc biệt

Khoảng 4000 năm trước đây (trước triều đại các vua Hùng ở Việt Nam), Thượng Đế đã nói chuyện với một người tên là Áp-ra-ham tại một khu vực gọi là U-rơ, ngày nay gọi là I-rắc. Ông sống giữa một dân đi theo truyền thống thờ phượng những thần mà họ tự tạo ra. Thượng Đế đã gọi Áp-ra-ham rời cha mẹ cùng quê hương mình đề đi đến một vùng đất mới mà Ngài sẽ chỉ cho ông. Áp-ra-ham đã vâng lời Thượng Để và đã trở thành tổ phụ của dân Do Thái (người Y-sơ-ra-ên) và người Ả-rập. Nhưng qua con cháu ông, Thượng Đế đả hứa rằng tất cả mọi dân tộc sẽ được chúc phước bởi hậu thế ông, Ngài là Đấng đã hứa với tổ phụ của loài người từ ban đầu.

Thượng Đế đã ứng nghiệm lời hứa của Ngài với Áp-ra-ham và nước của ông trở thành rất lớn. Sau đó, họ bị nước Ai-cập bắt làm họ nô-lệ, nhung vào khoảng năm 1446 trước Công Nguyên, Ngài bèn sai phái một con người vĩ đại tên là Môi-se đến để giải thoát họ khỏi kiếp sống nô-lệ ở Ai Cập.

Luật pháp của Thượng Đế

Thượng Đế đã dẫn dắt Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên đến một nơi gọi là núi Si-na-i, nơi Thượng Đế ban cho họ 10 điều răn để làm theo. Điều đó được xem như là một dấu hiệu chứng tỏ rằng họ đồng ý trở thành một dân tộc thuộc về Thượng Đế. Dù Thượng Đế đưa họ vào vùng đất mà Ngài hứa ban nhưng họ vẫn vô ơn đối với Thượng Đế, vẫn sống theo ý riêng của họ, không nhớ đến Ngài và con đường kỳ diệu của Ngài.

Người sẽ gánh thay những tội lỗi của họ

Thay vì phải hủy diệt họ vì những tội lỗi họ đã làm thì Thượng Đế lại đưa ra một phương cách có thể giúp cho họ được tha thứ. Ngài bảo họ mang một con chiên không tì, không vết, và khỏe mạnh đến trước nơi họ thờ phượng Ngài.  Người nào phạm tội với Thượng Đế sẽ đặt một tay lên đầu con chiên, tượng trưng cho việc chuyển giao tội lỗi của mình cho con chiên. Sau đó con chiên ấy sẽ bị giết đi. Điều này cũng xảy ra khoảng năm 1400 trước Công Nguyên, con người vẫn đi theo đường lối riêng của mình.

Thời gian trôi qua, Thượng Đế sai phái nhiều tiên tri lớn đến để giải thích rõ thêm về điều tuyệt vời này. Họ nói rằng “Người này” sẽ được sinh ra tại một ngôi làng nhỏ tên là Bết-lê-hem và “gốc tích của Ngài đã vốn có từ ngàn xưa”, và Người này sẽ  là một “đứa trẻ” được sinh ra bởi một người nữ đồng trinh, nhưng Ngài cũng được gọi là “Cha Đời Đời”.

Sự giáng sinh kỳ diệu

Cuối cùng, cách đây khoảng hai ngàn năm (trước khi cuộc khởi nghĩa của Hai Bà Trưng diễn ra,  khoảng 40 năm sau Công Nguyên), những lời tiên tri kỳ lạ này đã xảy ra tại quốc gia Y-sơ-ra-ên. Một thiên sứ đã hiện ra cùng một thiếu nữ tên là Ma-ri. Dù cô là một trinh nữ nhưng thiên sứ nói rằng cô sẽ sinh một đứa trẻ và đặt tên là “Giê-xu” vì Ngài sẽ “cứu dân Ngài ra khỏi tội lỗi”. Vì chính quyền ra lệnh điều tra dân số nên Ma-ri và chồng hứa của mình là Giô-sép phải trở về Bết-lê-hem (quê hương của Giô-sép) để khai báo hộ tịch.

Khi đương ở đó, Ma-ri đã hạ sinh hài nhi Giê-xu trong một chuồng gia súc thấp hèn để ứng nghiệm lời tiên tri hàng nghìn năm trước. Trong đêm đó thiên sứ cũng hiện ra cùng các kẻ chăn chiên ở Bết-lê-hem để báo tin rằng: “Đêm nay đây, Đấng Cứu Thế đã sinh ra cho các ngươi, Ngài là Đấng Christ, là Chúa”. Dù Chúa Giê-xu vừa là Thượng Đế vừa là con người nhưng Ngài vẫn thuộc dòng dõi của vua Đa-vít (khoảng 1000 trước Công Nguyên)  và là con cháu của Áp-ra-ham (khoảng 2166 trước Công Nguyên).

Chúa Giê-xu đã lớn lên tại Y-sơ-ra-ên và trở nên vô cùng khôn ngoan, được mọi người yêu mến. Khi Ngài được 30 tuổi thì đó cũng là lúc Ngài bắt đầu công tác Thượng Đế giao phó. Vì Chúa giê-xu là Thượng Đế, Đấng đã bằng lòng làm người cách đây hơn hai ngàn năm nên Ngài cũng là Đấng hiện hữu muôn đời. Chúa Giê-xu đã từng nói rằng: “Trước khi có Áp-ra-ham thì ta đã hiện hữu rồi”. Bằng cụm từ “ta đã hiện hữu”, Chúa Giê-xu muốn khẳng định rằng Ngài không có “khởi đầu”, Ngài luôn luôn tồn tại, từ rất lâu rồi, từ trước khi A-lec-xan Đại Đế, Xô-crat (một triết gia Hy-lạp cổ đại), Khổng Tử và Đức Phật…được sinh ra. Ngài chính là Đấng tạo dựng nên vũ trụ.

Người Duy Nhất Vô Tội  

Khi Chúa Giê-xu bắt đầu dạy về nước của Thượng Đế, thì có một vị tiên tri lớn nhìn thấy Chúa giê-xu thì nói rằng: “Hãy ngắm xem Chiên con của Thượng Đế, Đấng đã đến để cất lấy tội lỗi của nhân loại”.

Chúa Giê-xu đã sống một cuộc đời hoàn hảo. Ngài không bao giờ phạm tội ngay cả khi Ngài bị cám dỗ trong mọi lĩnh vực của đời sống mà chúng ta phải trải qua. Rồi đến tuổi 33, theo như chương trình mà Thượng Đế (tức là Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Chúa Thánh Linh) đã hoạch định từ trước khi dựng nên vũ trụ, Chúa giê-xu phải bị bắt và bị tra khảo để kết án Ngài phạm thượng với Thượng Đế (vì Ngài nói Ngài bình đẳng với Thượng Đế). Dù một thẩm phán La-mã tìm cách tra hỏi Ngài nhưng không hề tìm thấy một lỗi nào ở Ngài. Tuy vậy, họ vẫn kết án Ngài phải chết do những sức ép chính trị. Nhưng đó chính là kết quả mà Thượng Đế đã định trước: “Vì Thượng Đế yêu nhân loại đến nỗi ban Con Một của Ngài (là Chúa Giê-xu) hầu cho hễ ai tin Con ấy thì không bị hư mất nhưng có sự sống đời đời.” Chúa Giê-xu đã bị treo trên một cái cây (có hình thập giá) để chết thay cho chúng ta và sau đó được chôn.

Nhưng chỉ ba ngày sau, Ngài đã từ kẻ chết sống lại. Sự kiện khó tin này được minh chứng bởi 500 người đã thấy Chúa sống lại. Ngài nói chuyện với họ, ôm lấy họ, đi cùng họ và dạy dỗ họ trong 40 ngày. Sau đó, Ngài về trời với lời hứa rằng NGÀI SẼ TRỞ LẠI!  Trước khi Ngài về trời, Ngài dặn dò các môn đồ rằng hãy đi khắp thế gian và nói cho mọi người nghe điều này để họ cũng được cứu. Và từ đó trở đi, lẽ thật về Chúa Giê-xu được truyền ra khắp quốc gia Y-sơ-ra-ên và trên toàn thế giới.

Con Đường Kỳ Diệu

Từ khi Chúa Giê-xu về trời, mọi người vẫn tiếp tục đi theo đường lối riêng của họ và không hề nghĩ đến Thượng Đế. Một số người đi theo tôn giáo và triết lý xưa do con người tạo ra. Một số người khác thì tạo ra những tôn giáo và triết lý mới. Hầu hết đều phớt lờ trước con đường kỳ diệu đưa con người quay về với Thượng Đế, con đường có thể tìm về nguồn gốc của lời hứa mà Thượng Đế đã lập với tổ phụ của chúng ta hơn 6000 năm trước và lời hứa ấy được lặp lại với Áp-ra-ham, nhấn mạnh rằng con đường kỳ diệu ấy là “một nguồn phước dành cho mọi dân tộc” và cho vua Đa-vít rằng con đường ấy là Đấng vĩnh hằng với danh xưng là “Con trai của vua Đa-vít”. Chúa Giê-xu chính là giải pháp (con đường) của Thượng Đế để mọi tội lỗi của chúng ta được tha thứ. Ngài là Con Người Hoàn Hảo, Đấng phải chết vì tất cả những điều tồi tệ trên thế giới này.

Lẽ thật tuyệt vời này hiện nay dành cho tất cả chúng ta. Chỉ bởi việc đặt lòng tin nơi sự chết của Chúa Giê-xu trên thập tự giá vì tất cả chúng ta thì chúng ta mới có thể được tha thứ mọi điều sai trật cũng như được phục hồi lại mối quan hệ với Thượng Đế.  Chúng ta có thể sống mãi mãi với Ngài trong một nơi tuyệt đẹp, lạ lùng, vui sướng, thú vị và an bình. Nếu chúng ta bỏ đi những nỗ lực cá nhân, những cố gắng để tìm đường vào thiên đàng bằng công đức cá nhân và CHỈ đặt lòng tin nơi Con của Thượng Đế thì chúng ta sẽ được cứu.

Chúa Giê-xu phán “Ta là Đường Đi, Chân Lý và Sự Sống, chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha”… “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ”

Bạn đã sẵn sàng đến cùng Chúa Giê-xu đề được tha thứ chưa?

“…hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài”.

Chúa Giê-xu chính là Con Đường Kỳ Diệu.  Ngài muốn có một mối liên hệ mật thiết với bạn. Và, đây chính là Tin Lành (một tin tức tốt lành)!

TÔI MUỐN TIN CHÚA

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *