Ngọc Hoàng – Chân Giả Luận (Phần 7)

Ngọc Hoàng – Chân Giả Luận (Phần 7)

Lịch sử nhà Tống cho biết Ngọc Hoàng tên là Trương Nghi, người huyện Hành Đường, phủ Chân Định, được sinh ra vào cuối đời nhà Hán. Trương Nghi học đạo Lão Tử, ở ẩn trong núi Võ Dương, hái cây cỏ luyện thuốc, chữa người bệnh. Đến đời vua Huy Tôn nhà Tống, có thuật sĩ tên Lâm Linh Tố, học đạo Lão Tử, lừa gạt vua để vua phong Trương Nghi là Ngọc Hoàng Thượng Đế, và giáng chiếu bắt dân chúng thờ phụng. Vua làm như thế, vì có ý cầu mong Ngọc Hoàng phù hộ cho đất nước được bền vững lâu dài. Không ngờ Trương Nghi được phong chức chẳng bao lâu, cả gia đình vua Huy Tôn bị người nước Kim bắt mang đi, về sau chết tại thành Ngũ Quốc.

11456_200704230951191

Dân nước ta học sách của Trung Quốc, cứ thấy họ thờ ai thì chúng ta cứ theo như vậy mà thờ, không truy xét cẩn thận vì chúng ta có tập quán không dám cưỡng lại sách vở nên để hậu quả cho đến ngày hôm nay. Vì thế có nhiều người lầm tưởng rằng thờ Ngọc Hoàng tức là thờ Thượng Đế, là Đức Chúa Trời vạy.

Chúng ta thử xem xét trước các đời Tiền Hán, Tam Đại, Đường, Ngu, ai làm chủ tể trời, đất muôn vật? Ai đã cầm quyền trên chính sự sinh, tử của Trương Nghi? Câu trả lời chắc hẳn là Đức Thượng Đế. Vả lại, Đức Thượng Đế chẳng liên quan gì với Ngọc Hoàng, là tước hiệu của Trương Nghi mà vua Huy Tôn đã phong cho ông. Xin xem lại mấy chữ: “Hoàng Mỹ Thượng Đế” trong Kinh Thi. Chẳng phải Đức Chúa Trời, là Chúa của trời đất, muôn vật, là Đấng dựng nên loài người, đáng thờ phượng, tôn vinh hay sao? Chúng ta đừng lầm tưởng mà nói rằng tôi cũng có thờ Đức Chúa Trời, vì Đức Chúa Trời là Ngọc Hoàng Thượng Đế.

TÔI MUỐN TIN CHÚA

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *